THƯƠNG LẮM MỘT
BUÔN MÊ
Chiều buông
xuống
Tóc thề bay trên
phố
Hoàng hôn rơi
Mây tím gác trên đồi
Đôi mắt biếc
Buồn vương chân trời
thắm
Con chim rừng
Bay về núi xa xăm.
Chia tay em người
con gái Buôn Mê
Chiều lộng gió
hàng cây nghiêng góc phố
Dải nắng mờ vắt
cao trên gác nhỏ
Phố lên đèn vạt nắng
ngập ngừng trôi… (*)
Giọt cà phê vừa
tan ở trên môi
Lòng chợt thấy cao
nguyên chiều đẹp quá
Người em gái lúm đồng
tiền trên má
Vừa gặp thôi, mà
ngỡ tự lâu rồi
Ngày mai đây em là
phía cuối trời
Những chiều buồn
anh tìm mây màu tím
Hoa dạ quỳ vàng
bên bờ suối tóc
Lúm đồng tiền in
trên má em sâu
Mai anh về. Phố
núi đổ mưa ngâu
Xa xôi lắm biết có
còn gặp lại
Mưa vẫn rơi đôi
bàn tay buốt lạnh
Anh phải về.
Thương lắm một Buôn Mê!....
MƯA RỪNG CHIỀU _ 7
/ 2016
(*)
Mùa hè lúc xẩm tối đi trên phố, nếu để ý trên cao những nhà lầu hoặc ngọn cây vẫn
thấy nắng vàng nhạt nhưng dưới đường và trong nhà hai bên đường phải bật đèn mới
đủ ánh sáng…